Đặng Đình Mạnh
Theo Nguoi-viet

Hiện nay, tuy số lượng xe gắn máy sử dụng nhiên liệu điện đang gia tăng, nhưng số lượng xe gắn máy sử dụng nhiên liệu hóa thạch (xăng) vẫn ở mức cao, ước tính chiếm tỷ lệ từ 88%.
Với đời sống Việt Nam, xe gắn máy không chỉ là phương tiện di chuyển thông thường, mà còn là phương tiện mưu sinh của rất nhiều người. Họ dùng để đi bán hàng, chở hàng thuê, chở người thuê như xe “ôm” công nghệ…
Do đó, khi đặt vấn đề chuyển đổi xe sử dụng xăng sang xe điện là chúng ta đang nói đến tài sản hợp pháp và là phương tiện mưu sinh của hàng triệu người bị ảnh hưởng. Từ đó, tác động đến nền kinh tế và xã hội không hề nhỏ, nhất là với những người lao động có thu nhập thấp.
Để thuyết phục người dân, bên cạnh việc ban hành chính sách mang tính chất cưỡng chế như Chỉ thị 20, Nghị định 106… các quan chức lãnh đạo không tiếc lời đề cao tính ưu việt của xe điện nhân danh các mục tiêu cao cả như bảo vệ môi sinh, môi trường. Kể cả, miệt thị người nghèo, như Chủ tịch Hà Nội Trần Sĩ Thanh cho rằng họ sử dụng xe xăng làm xấu đi bộ mặt của thủ đô Hà Nội!
Thế nhưng, có thật xe xăng đang là thủ phạm tàn phá môi trường hay không? Nhất là trong bối cảnh chưa từng có một nghiên cứu khoa học nào chỉ ra mối quan hệ nhân quả giữa xe sử dụng nhiên liệu xăng với tác động môi trường hiện nay tại Việt Nam cả. Hay các quan chức lãnh đạo Việt Nam chỉ “phán bừa” đầy cảm tính, để làm vui lòng nhóm lợi ích đang lũng đoạn chính sách?
Bên cạnh đó, lại có những quốc gia láng giềng có chính sách về môi sinh, môi trường rất thành công. Họ hoàn toàn có khả năng làm mô hình rất đáng để Việt Nam tham khảo.
Tân Gia Ba (Singapore)
– Mật độ dân số: Khoảng 8,405 người/km², cao hơn gấp gần 28 lần Việt Nam (khoảng 300 người/km²).
– Diện tích: Chỉ khoảng 710–728 km².
– Tình hình giao thông: Chủ yếu sử dụng xe chạy bằng xăng.
– Môi trường: Tân Gia Ba được biết đến là quốc gia “xanh – sạch – đẹp” với chất lượng không khí, quản lý rác thải, cây xanh đô thị tốt hàng đầu thế giới.
Tân Gia Ba là đảo quốc hết sức phát triển về phương diện kinh tế. Tuy phát triển, nhưng họ không hề phải đánh đổi với sự tàn phá môi sinh, môi trường. Thậm chí, trái lại, một trong những điều thành công đáng kể nhất của họ là về phương diện bảo vệ môi sinh, môi trường. Ngày nay, Tân Gia Ba thu hút khách du lịch đến từ khắp thế giới nhờ môi trường xanh, sạch và đẹp của mình.
Tất cả các phương tiện giao thông hiện nay tại Tân Gia Ba đều sử dụng nhiên liệu xăng và đảo quốc này cũng chưa từng đặt ra chính sách chuyển đổi nhiên liệu. Cho thấy, dù diện tích lãnh thổ nhỏ, mật độ dân số cao, tất cả các loại phương tiện giao thông đều sử dụng nhiên liệu xăng. Nhưng những yếu tố ấy không hề gây tác động xấu đến môi sinh, môi trường.
Đài Loan:
– Mật độ dân số: Khoảng 661 người/km², vẫn cao hơn Việt Nam (300/km²) .
– Diện tích: Nhỏ hơn Việt Nam (Đài Loan ~36.000 km²; Việt Nam ~331.000 km²).
– Phương tiện giao Thông: Tình hình giao thông tại Đài Loan tương tự như Việt Nam vì xe gắn máy được người dân sử dụng rất nhiều và hầu hết sử dụng nhiên liệu xăng. Ngoài ra, việc mưu sinh từ xe máy cũng rất phổ biến.
Tuy vậy, môi sinh, môi trường của Đài Loan được đánh giá rất tốt và chính quyền cũng không có chính sách cưỡng bức người dân chuyển đổi sang xe điện.

Từ việc so sánh 2 quốc gia láng giềng điển hình về việc gìn giữ môi sinh, môi trường thành công, đã cho thấy xe xăng không hề là nguyên nhân gây tác động xấu đến môi sinh, môi trường của một quốc gia.
Vậy, tại sao và động cơ gì mà chế độ Cộng Sản Việt Nam lại liên tục “đổ lỗi” cho xe xăng như là tác nhân phá hoại môi sinh, môi trường, nhằm buộc người dân chuyển sang xe điện trong thời gian ngắn? Có phải chính sách đang bị tác động, lũng đoạn bởi nhóm lợi ích kinh doanh xe điện?
Tóm lại, yêu cầu chuyển đổi xe xăng sang điện trong thời gian ngắn là không hợp lý khi không đi kèm với lộ trình rõ ràng, hỗ trợ tài chính công bằng, minh bạch và đầu tư hạ tầng toàn quốc một cách đầy đủ, thuận tiện. Điều này đặt câu hỏi nghiêm túc: Chính sách có đang thật sự bảo vệ môi sinh, môi trường như đang nhân danh, hoặc chính sách đang bảo vệ lợi ích nhóm?
Thiết nghĩ, sự tồn tại của chính quyền là vì lợi ích của người dân, chứ không phải vì lợi ích doanh nghiệp hay chính khách.