Đại Học Texas Tech: Quyền Phụ nữ và Quyền trẻ em sau 50 năm

Liên minh vì Dân chủ cho Việt Nam

Theo VNTB

Một Việt Nam dân chủ, được lãnh đạo bởi ý chí của nhân dân, mới có thể bảo đảm cho các thế hệ tương lai được lớn lên, cống hiến và xây dựng một thế giới công bằng, bền vững hơn

Hội Thảo Y Tế, Giáo Dục và Nữ Quyền: 50 Năm Qua

Trung Tâm và Viện Lưu Trữ Việt Nam tại Đại Học Texas Tech

QUYỀN PHỤ NỮ VÀ QUYỀN TRẺ EM SAU 50 NĂM

(Thạc Sĩ Nguyễn Vân Nhã, Cố Vấn tâm lý trị liệu)

Liên Hiệp Quốc khẳng định rằng phụ nữ và trẻ em gái chiếm một nửa dân số toàn cầu, đại diện cho một nửa tiềm năng của nhân loại. Bình đẳng giới là quyền căn bản của con người và là nền tảng để xây dựng xã hội hòa bình, ổn định và phát triển bền vững.

Bất bình đẳng giới bao gồm những khác biệt xã hội và pháp lý ngăn cản quyền bình đẳng giữa các giới. Báo cáo của LHQ năm 2021 nêu rõ rằng bạo lực đối với phụ nữ và trẻ em gái tại Việt Nam bắt nguồn từ tình trạng bất bình đẳng này và vẫn là một trong những hành vi vi phạm nhân quyền phổ biến nhất trên toàn thế giới, đặc biệt tại Việt Nam.

Bài thuyết trình này tập trung vào tình trạng xâm hại trẻ em – đặc biệt là nạn buôn người và bóc lột tình dục – như những chỉ dấu của bất bình đẳng giới và vi phạm nhân quyền đối với trẻ em Việt Nam.

Theo Luật Trẻ Em Việt Nam năm 2016, trẻ em là người dưới 16 tuổi. Tính đến tháng 10 năm 2023, UNICEF ước tính rằng trong 99,2 triệu dân của Việt Nam, có khoảng 7,5 triệu trẻ dưới 5 tuổi và khoảng 28,3 triệu trẻ dưới 18 tuổi. Điều này có nghĩa là gần một phần ba dân số Việt Nam là trẻ em – lực lượng lãnh đạo tương lai, đóng góp vào sự phát triển và an ninh quốc gia. Thế nhưng, nhiều trẻ em tại Việt Nam vẫn đặc biệt dễ bị tổn thương trước nạn bóc lột tình dục, buôn người, lao động cưỡng bức, mại dâm và văn hóa phẩm đồi trụy.

1. Nạn Buôn Người tại Việt Nam

Nạn buôn người, đặc biệt liên quan đến phụ nữ và trẻ em, diễn ra tràn lan dọc biên giới phía Bắc với Trung Cộng và phía Nam với Campuchia. Điều này cho thấy sự chênh lệch vùng miền và các chính sách kiểm soát biên giới lỏng lẻo, tạo điều kiện cho các đường dây buôn người hoạt động tự do. Nạn buôn người cũng phơi bày thất bại của nhà cầm quyền trong việc thực thi hiệu quả các biện pháp kiểm soát biên giới.

2. Bóc Lột Tình Dục Trẻ Em tại Việt Nam

Việt Nam bị tai tiếng về du lịch tình dục trẻ em. Nhiều báo cáo cho thấy trẻ em ở vùng hẻo lánh và trong các trường nội trú đặc biệt dễ bị quấy rối và tấn công tình dục bởi cán bộ địa phương và nhân viên nhà trường.

– Thống kê cho thấy: từ năm 2020 đến 2022, có 5.904 trẻ em bị xâm hại tình dục, trong đó 7% nạn nhân dưới 6 tuổi.

– Theo Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội (CSVN), các vụ xâm hại tình dục trẻ em ngày càng gia tăng cả về tần suất lẫn mức độ nghiêm trọng.

– Báo cáo 2024 của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ về Nạn Buôn Người nâng Việt Nam lên nhóm Tier 2, tuy nhiên tình trạng buôn người tăng 18,2% trên toàn quốc trong nửa đầu năm 2024. Riêng tại TP.HCM, 88,99% vụ việc được báo cáo trong 5 tháng đầu năm liên quan đến bóc lột tình dục.

3. Trách Nhiệm

– Suy đồi đạo đức và xã hội: văn hóa, giáo dục, giá trị gia đình và đạo đức xã hội xuống cấp nghiêm trọng vì ưu tiên duy trì quyền lực và sự cai trị của Đảng.

– Vi phạm quyền trẻ em: trẻ em không đủ khả năng tự bảo vệ, vai trò của nhà nước trong việc bảo vệ quyền trẻ em là tối quan trọng.

– Thiếu minh bạch: nhà cầm quyền không công khai số lượng trẻ em gái bị ép làm mại dâm hoặc bị bán làm nô lệ.

– Mất niềm tin công chúng: nhà cầm quyền coi người dân như món hàng, vì lượng ngoại tệ lớn chảy về nước chủ yếu từ công dân Việt Nam làm việc hoặc định cư ở nước ngoài.

– Tham nhũng: nhiều báo cáo cho thấy quan chức và công an nhận hối lộ, cấu kết với các băng nhóm tội phạm, bao gồm cả bọn buôn người. Khảo sát của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế cho thấy 30% người dân Việt Nam từng phải hối lộ quan chức, trong đó công an bị xem là cơ quan tham nhũng nhất.

4. Thất Bại của Hệ Thống Tư Pháp trong việc Chống Nạn Buôn Người

– Thiếu ưu tiên: chống buôn người, bóc lột và xâm hại trẻ em không phải là vấn đề được nhà cầm quyền đặt lên hàng đầu.

– Phân biệt pháp lý: có sự khác biệt lớn trong việc xử lý tội phạm liên quan đến xâm hại trẻ em giữa người dân thường và đảng viên cộng sản.

5. Sự lơ là của Nhà Cầm Quyền trong Bảo Vệ Trẻ Em

Luật Trẻ Em tại Việt Nam quy định trẻ em có quyền sống, được bảo vệ khỏi bạo lực tình dục, bị bỏ mặc, bắt cóc hay buôn bán. Tuy nhiên, các lỗ hổng pháp lý tồn tại do:

– Luật Trẻ Em và Bộ Luật Hình Sự Việt Nam chỉ bảo vệ trẻ dưới 16 tuổi, trong khi Công Ước Quyền Trẻ Em của LHQ bảo vệ tất cả người dưới 18 tuổi.

– Thực thi quyền trẻ em đòi hỏi nhà cầm quyền phải áp dụng luật một cách chủ động và minh bạch, phù hợp với 54 điều khoản bảo vệ trẻ em của LHQ.

6. Khuyến Nghị từ Các Quan Sát Viên Quốc Tế

Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ khuyến nghị Việt Nam hợp tác với các tổ chức phi chính phủ và xã hội dân sự để:

– Sửa đổi luật chống buôn người.

– Hình sự hóa hoàn toàn nạn buôn bán tình dục đối với trẻ 16–17 tuổi, phù hợp với tiêu chuẩn pháp luật quốc tế.

7. Giải Quyết Bất Bình Đẳng đối với Trẻ Em Việt Nam

Trẻ em và thanh thiếu niên là tương lai của dân tộc. Hủy hoại tiềm năng của trẻ em đồng nghĩa với hủy hoại tương lai quốc gia. Sự tồn vong và độc lập của Việt Nam phụ thuộc vào một thế hệ công dân khỏe mạnh cả thể chất lẫn tinh thần. Để đạt được điều đó, Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền, điều chỉ có thể bảo đảm được trong một thể chế dân chủ thực sự, với bầu cử tự do, đa đảng, dưới sự giám sát của Liên Hiệp Quốc và các tổ chức quốc tế.

8. Con Đường Phía Trước cho Việt Nam

– Tăng cường kiểm soát biên giới: thực hiện các biện pháp chặt chẽ để ngăn chặn nạn buôn người.

– Cải cách giáo dục: nâng cao kiến thức về quyền trẻ em và kỹ năng tự bảo vệ khỏi bóc lột.

– Trách nhiệm tư pháp: Bảo đảm rằng các luật chống nạn buôn người được thực thi một cách công bằng, không thiên vị, và những kẻ phạm tội – bất kể địa vị hay chức vụ – đều phải chịu các hình phạt nghiêm khắc.

– Hợp tác quốc tế: phối hợp với các tổ chức toàn cầu để hoàn thiện khung pháp lý và hỗ trợ phục hồi cho nạn nhân.

– Minh bạch và báo cáo: công khai dữ liệu về buôn người, tỷ lệ truy tố và các chương trình hỗ trợ nạn nhân.

Kết Luận

Con đường phát triển bền vững của Việt Nam phụ thuộc vào cam kết bảo vệ nhân quyền và giải quyết bất bình đẳng có hệ thống. Trẻ em và thanh thiếu niên – nền tảng của tương lai quốc gia – phải được bảo vệ khỏi mọi hình thức bóc lột và xâm hại. Tôn trọng nhân quyền không phải là lựa chọn, mà là nền tảng của một quốc gia phồn vinh và tự do. Một Việt Nam dân chủ, được lãnh đạo bởi ý chí của nhân dân, mới có thể bảo đảm cho các thế hệ tương lai được lớn lên, cống hiến và xây dựng một thế giới công bằng, bền vững hơn.

_________________

(BẢN TIẾNG ANH)

Healthcare, Education and Women Rights: The Last 50 Years

Women’s and children’s rights: The Last 50 Years

(NGUYỄN VÂN NHÃ, MA, LPC)

The UN states that women and girls make up half of the global population, representing half of the world’s potential. Gender equality is a fundamental human right and the foundation for building peaceful, stable societies with sustainable development.

Gender inequality encompasses social and legal disparities that prevent equal rights for all genders. The UN’s 2021 report highlighted that violence against women and girls in Vietnam stems from this inequality and remains one of the most pervasive human rights violations worldwide, especially in Vietnam.

This talk focuses on child abuse, particularly human trafficking and sexual exploitation, as indicators of gender inequality and human rights violations against Vietnamese children.

According to Vietnam’s 2016 Child Law, children are individuals under 16 years old. As of October 2023, UNICEF estimated that out of Vietnam’s 99.2 million people, 7.5 million are under five years old, and approximately 28.3 million are under 18 years old. This means nearly one-third of Vietnam’s population consists of children—potential future leaders contributing to national development and security. Yet, many children in Vietnam remain highly vulnerable to sexual exploitation, trafficking, forced labor, prostitution, and pornography.

1. Human Trafficking in Vietnam

Human trafficking, especially involving women and children, is prevalent along Vietnam’s northern borders with China and southern borders with Cambodia. This highlights the regional disparities and lax border security policies that allow trafficking networks to operate freely. Trafficking also reveals the authorities’ failure to implement effective border control measures.

2. Child Sexual Exploitation in Vietnam

Vietnam is notorious for child sex tourism. Reports indicate that children in remote areas and boarding schools are particularly vulnerable to sexual harassment and assault by local officials and school staff.

The statistics are grim: between 2020 and 2022, 5,904 children were sexually abused, with 7% of the victims being under six years old. According to the Ministry of Labor, Invalids, and Social Affairs, sexual abuse cases are rising in both frequency and severity.

The U.S. Department of State’s 2024 Trafficking in Persons report upgraded Vietnam to Tier 2, yet human trafficking increased by 18.2% nationwide in the first half of 2024. In Ho Chi Minh City alone, 88.99% of reported cases in the first five months of the year involved sexual exploitation.

3. Responsibilities

– Moral and Social Decay: culture, education, personal morality, family values, and social ethics have severely deteriorated, going against global progress and national traditions due to the focus on maintaining the power and rule of the Party.

– Violation of Children’s Rights: Children lack the physical and mental capacity to defend themselves, making the authorities’ role in protecting their rights paramount.

– Lack of Transparency: The authorities have failed to disclose the number of trafficked girls forced into prostitution or sold as slaves.

– Public Distrust: The authorities treat the people like commodities because the massive influx of foreign currency comes from Vietnamese citizens living or working abroad.

– Corruption: Reports indicate that government officials and police often accept bribes and collude with organized criminal networks, including traffickers. A survey by Transparency International found that 30% of Vietnamese citizens had paid bribes to public officials, with the police being perceived as the most corrupt institution in the country.

4. Judicial Failures in Vietnam’s Anti-Trafficking Measures

– Lack of Prioritization: Combating human trafficking, exploitation, and child abuse is not a primary concern for the authorities.

– Legal Disparities: There is a significant difference in how ordinary citizens and Communist Party members are prosecuted for crimes involving child exploitation.

5. Governmental Negligence in Child Protection

The Child Law in Vietnam guarantees children the right to life, protection from sexual abuse, and freedom from violence, neglect, kidnapping, or trafficking. However, inconsistencies in Vietnam’s legal definitions and international obligations create loopholes:

– Vietnam’s Child Law and Penal Code define children as individuals under 16, while the UN Convention on the Rights of the Child, which Vietnam ratified, protects all individuals under 18.

– Implementing children’s rights requires proactive, transparent enforcement of Vietnam’s laws in alignment with the UN’s 54 child protection provisions.

6. Recommendations from International Observers

The U.S. Department of State has recommended that Vietnam collaborate with NGOs and civil society organizations to revise its anti-trafficking laws and fully criminalize the sexual trafficking of 16- and 17-year-olds in compliance with international legal standards.

7. Addressing Inequality for Vietnamese Children

Children and youth are the future of any nation. Destroying their potential is akin to destroying the nation’s future. Vietnam’s longevity and independence depend on nurturing a physically and mentally healthy population.

To achieve this, Vietnam must uphold human rights, which can only be secured under a democratic system with true freedom. Genuine democratic reform requires free elections with multi-party participation under international supervision by the UN and other global organizations.

8. The Path Forward for Vietnam

For Vietnam to ensure the protection of its children, it must address the following:

  1. Stronger Border Controls: Implement stricter border security measures to prevent human trafficking across northern and southern borders.
  2. Educational Reform: Invest in educational programs that teach children about their rights and equip them with the tools to resist exploitation.
  3. Judicial Accountability: Ensure that anti-trafficking laws are enforced without favoritism and that offenders, regardless of status, face strict penalties.
  4. International Collaboration: Work with international organizations to enhance legal frameworks and receive support for victim rehabilitation programs.
  5. Transparency and Reporting: Regularly publish transparent reports on human trafficking cases, prosecution rates, and victim support programs.

Conclusion

Vietnam’s path toward sustainable development depends on its commitment to upholding human rights and addressing systemic inequalities. Children and youth, as the foundation of the nation’s future, must be safeguarded against exploitation, abuse, and trafficking. By fostering a democratic system that values freedom and justice, Vietnam can build a society where every child can thrive.

Respecting human rights is not optional; it is the cornerstone of a prosperous and free nation. A democratic Vietnam, governed by the will of its people, will ensure that future generations can contribute to a sustainable and equitable world.

Bình luận về bài viết này