Theo Nguoi-viet

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Ngán ngẩm với không khí ô nhiễm ở Hà Nội ngày càng trầm trọng, nhiều người đã quyết định bỏ công việc, bán nhà để chuyển đi nơi khác sinh sống.
Nói với báo VNExpress hôm 17 Tháng Mười Hai, cô Mai Tuyết Minh, 45 tuổi, lớn lên ở huyện Sơn Tây, Hà Nội, cựu trưởng Phòng Mua Sắm chuỗi khách sạn JW Marriott, từng có năm căn nhà ở những vị trí đẹp nhất thành phố Hà Nội, cho biết từng xác định sẽ sống ở Hà Nội lâu dài nhưng rồi phải bán nhà rời đi vì không thể chịu được bầu không khí ô nhiễm của Hà Nội.
“Tôi như cái máy dự báo ô nhiễm không khí. Cứ khi nào tôi ngứa ngáy là hôm sau chỉ số AQI chuyển tím (màu cho thấy phẩm chất không khí cực kỳ ô nhiễm). Môi trường càng ô nhiễm, tình trạng dị ứng da càng trầm trọng,” cô Minh nói.
Để chống chọi, cô Minh phải uống thuốc chống dị ứng liên tục, nhưng hễ dừng thuốc thì hôm sau lại nổi mẩn. Bác sĩ khuyến cáo nếu cô uống thuốc nhiều như vậy thì gan cũng sớm hỏng. Gan yếu, da lại càng nổi mề đay, mẩn ngứa.
Cuộc sống của cô Minh biến thành địa ngục. Dị ứng khiến cô không thể tập trung vào công việc, không có động lực thức dậy mỗi ngày.
Không chỉ riêng cô, con trai cô Minh đang học cấp ba cũng bị viêm mũi dị ứng mãn tính, thường xuyên phải uống kháng sinh. Trong khi mẹ đẻ cô có dấu hiệu sa sút sức khỏe nghiêm trọng, về sau mới biết bà bị ung thư phổi. Cha cô bỗng nhiên đột quỵ, luôn bị khó thở.
“Tôi muốn phát điên, muốn đập phá cái gì đó. Tôi không còn thiết tha gì nữa, muốn buông hết, cảm giác tiền của, địa vị không còn ý nghĩa gì nữa,” cô Minh nhớ lại.
Để thoát khỏi sự ngột ngạt của Hà Nội, cô Minh cùng con trai xách ba lô đi dọc các vùng biển từ Bắc vào Trung cả tháng trời. Hai mẹ con nhận ra càng đi, sức khỏe càng cải thiện đáng kể.
Trong một lần dừng chân ở vịnh Vân Phong, tỉnh Khánh Hòa, hai mẹ con cô Minh bất giác nhận ra nơi đây phù hợp với gia đình mình, không giống như Hà Nội nơi cô sống lúc nào cũng mù mịt vì bụi khói, với những tòa nhà cao chọc trời.
Cô Minh quyết định mua căn nhà nhìn ra biển.
Kết thúc chuyến đi, hai mẹ con trở lại Hà Nội và tiếp tục bị chứng dị ứng hành hạ. Lúc này, cô Minh nghĩ đã đến lúc cần rời bỏ thành phố.
Năm 2018, cô bán bốn trong số năm căn nhà, đóng cửa hai công ty xuất nhập cảng và nộp đơn xin nghỉ việc trước sự ngỡ ngàng của đồng nghiệp và phản ứng của cha mẹ.
“Về biển, tôi không còn mẩn ngứa, con trai cũng hết viêm mũi mà không cần dùng một viên thuốc nào,” cô Minh nói.

Gần đây, cô Minh đón cha mình là ông Mai Trịnh từ Hà Nội vào sống cùng. Từ một người phải nằm một chỗ, ngày nào gọi cho con gái cũng nói “ngày mai tao chết,” nay ông có thể đi dạo bộ, muốn tìm người yêu.
“Sống ở Hà Nội ngột ngạt và bí bách, nay về đây, không khí trong lành, tôi thấy mình khỏe ra, huyết áp ổn định hẳn,” ông Trịnh nói với báo VNExpress.
Khi sức khỏe thể chất và tinh thần tốt lên, năng lượng đầy trở lại, cô Minh lại muốn làm việc. Thấy vịnh Vân Phong đẹp, cô mở homestay, kéo khách du lịch đến vùng đất này. Đồng thời, cô thành lập một công ty ở Việt Nam và một công ty ở Ý.
Trong khi đó, con trai cô Minh theo học online từ khi COVID-19 vẫn đậu vào trường Đại Học Bách Khoa Ý.
“Thu nhập của tôi bây giờ gấp nhiều lần thời ở Hà Nội. Tôi nhận ra không phải cứ ở Hà Nội mới có thể làm giàu,” cô Minh nói.
Không riêng cô Minh, nhiều người dân Hà Nội hiện đang rao bán nhà, chuyển vào Nam sinh sống, bởi vì không chịu nổi bầu không khí ô nhiễm trầm trọng của thành phố này.
Theo báo VNExpress, sáng 11 Tháng Mười Hai, Hà Nội chìm trong màn sương mù dày đặc, bao phủ các tòa nhà cao tầng. Nhiều trạm quan trắc cho kết quả đo phẩm chất không khí ở mức rất xấu, xếp hạng là “thành phố ô nhiễm nhất,” hơn cả Dhaka của Bangladesh. (Tr.N) [qd]